Trực thăng Hafner Rotabuggy hoạt động như thế nào?
Rotabuggy, một trong những bản thiết kế thử nghiệm độc đáo của Raoul Hafner trong thời kỳ Thế chiến II, đã mở ra một chương mới trong lĩnh vực hàng không với khả năng cất cánh và hạ cánh từ một phương tiện mặt đất. Sự sáng tạo này không chỉ giúp đáp ứng nhu cầu vận chuyển trong quân đội mà còn tạo nền tảng cho các công nghệ không người lái hiện đại ngày nay. Bài viết này sẽ cung cấp cái nhìn sâu sắc về Rotabuggy, từ thiết kế cho đến ảnh hưởng của nó đối với ngành hàng không và di sản mà nó để lại.
1. Giới thiệu về Rotabuggy và bối cảnh phát triển
Rotabuggy, một sáng tạo tuyệt vời của Raoul Hafner, được phát triển để là một phương tiện vận chuyển độc đáo cho quân đội trong Thế chiến II. Phương tiện này là sự kết hợp giữa xe Willys MB và diều quay, cho phép nó có khả năng cất cánh từ độ cao và hạ cánh tự do. Thiết kế này nhằm giải quyết yêu cầu vận chuyển các phương tiện địa hình từ trên không, mở ra một hướng đi mới trong sự phát triển của máy bay thử nghiệm.
2. Cấu tạo và thiết kế của Rotabuggy
Cấu tạo của Rotabuggy gồm một khung xe Willys MB nguyên bản, được trang bị một cánh quay lớn với đường kính 12,4 mét (40 ft 8.2 in). Tại đây, cánh quay được nối với bộ quây đuôi và vây, không có bánh lái, tạo nên một thiết kế tối ưu cho khả năng bay. Để điều khiển, cần có hai người: một người lái như một chiếc ô tô và một người điều khiển cần điều khiển từ trên không.
3. Quy trình thử nghiệm và những thành công ban đầu
Cuộc thử nghiệm đầu tiên của Rotabuggy diễn ra vào ngày 16 tháng 11 năm 1943. Trong thử nghiệm này, phương tiện được kéo bởi một chiếc xe tải Diamond T, nhưng đã không đạt đủ tốc độ để cất cánh. Sau đó, một chiếc Bentley 4.5 lít được sử dụng và thành công lớn đã đến vào ngày 27 tháng 11 khi Rotabuggy đạt tốc độ bay 45 mph. Các thử nghiệm tiếp theo được thực hiện với một chiếc máy bay ném bom Armstrong-Whitworth Whitley, nâng cao khả năng của Rotabuggy.
4. Thông số kỹ thuật và khả năng bay của Rotabuggy
Rotabuggy có một số thông số kỹ thuật ấn tượng, bao gồm:
- Chiều dài: 6,40 m
- Chiều rộng: 2,90 m
- Chiều cao: 2,06 m
- Trọng lượng toàn bộ: 1.411 kg
- Tốc độ tối đa: 240 km/h (130 kn)
Vào tháng 2 năm 1944, với cải tiến kỹ thuật, Rotabuggy đã có thể bay ổn định ở tốc độ 70 mph (113 km/h) và đạt được độ cao lên đến 400 feet (121,9 m).
5. So sánh với các phương tiện thử nghiệm khác (như Waco Hadrian, Blitz Buggy)
So với các phương tiện thử nghiệm khác như Waco Hadrian và Blitz Buggy, Rotabuggy nổi bật với thiết kế cánh quay cho khả năng cất cánh từ độ cao mà không cần một đường băng. Waco Hadrian, chẳng hạn, là một phương tiện có thể mang theo hàng hóa lớn nhưng không có khả năng bay độc lập như Rotabuggy. Tuy nhiên, sự xuất hiện của các hệ thống dù vận chuyển như Airspeed Horsa đã khiến Rotabuggy có vẻ không còn phù hợp trong kỷ nguyên mới của chiến tranh.
6. Ảnh hưởng của Rotabuggy đến sự phát triển của phương tiện không người lái
Rotabuggy đã khơi nguồn cảm hứng cho việc phát triển các phương tiện không người lái. Công nghệ cánh quay và những ý tưởng về khả năng cất cánh và hạ cánh đã ảnh hưởng đến hàng loạt các thiết kế bay khác sau này, từ drone đến các phương tiện hiện đại hơn nhưng vẫn giữ nguyên những nguyên lý hấp dẫn ban đầu của Rotabuggy.
7. Bảo tàng Lục quân và di sản của Rotabuggy
Hiện tại, một bản sao của Rotabuggy được trưng bày tại Bảo tàng Lục quân, nơi lưu giữ những kỷ vật và di sản của máy bay thử nghiệm này. Nó không chỉ đại diện cho nỗ lực của Raoul Hafner và R. Malcolm & Co. Ltd trong những năm tháng khó khăn của Thế chiến II mà còn là một minh chứng cho sự sáng tạo không ngừng nghỉ trong lĩnh vực hàng không.